top of page
Ảnh của tác giảRSM Việt Nam

Covid-19:Việc áp dụng IFRS trong lập báo cáo tài chính

Nội dung bài viết:


Các tác động của COVID-19 đang phát triển nhanh chóng với các mức độ khác nhau đối với hoàn cảnh từng đơn vị. Ngoài việc giải quyết các tác động hoạt động nghiêm trọng của coronavirus, điều quan trọng là tất cả các đơn vị phải xem xét những ảnh hưởng của COVID-19 đến báo cáo tài chính của họ. Chúng tôi cung cấp một cái nhìn tổng quan trên góc độ cấp cao về một số vấn đề cần xem xét trong thời điểm quan trọng này.


NHỮNG VẤN ĐỀ CẦN XEM XÉT KHI LẬP BÁO CÁO TÀI CHÍNH – 31/12/2019 - BÁO CÁO TÀI CHÍNH CUỐI NĂM

Các sự kiện phát sinh sau

Theo Chuẩn mực Kế toán Quốc tế (IAS) 10, Các sự kiện phát sinh sau ngày kết thúc kỳ kế toán năm, Các sự kiện phát sinh sau ngày kết thúc kỳ kế toán năm là những sự kiện có ảnh hưởng tích cực hoặc tiêu cực phát sinh trong khoảng thời gian từ sau ngày kết thúc kỳ kế toán đến ngày phê duyệt phát hành báo cáo tài chính. Có hai loại sự kiện phát sinh sau ngày kết thúc kỳ kế toán:

a. sự kiện cung cấp bằng chứng về các dữ kiện đã tồn tại vào ngày kết thúc kỳ kế toán (các sự kiện cần điều chỉnh phát sinh sau ngày kết thúc niên độ); và

b. sự kiện cung cấp bằng chứng về các dữ kiện phát sinh sau ngày kết thúc niên độ (các sự kiện không cần điều chỉnh phát sinh sau ngày kết thúc niên độ).

IAS 10 yêu cầu các đơn vị phải điều chỉnh các khoản được ghi nhận trong báo cáo tài chính của mình để phản ánh các sự kiện điều chỉnh sau kỳ báo cáo và các đơn vị không điều chỉnh các khoản được ghi nhận trong báo cáo tài chính để phản ánh các sự kiện không điều chỉnh sau kỳ báo cáo. Khi đưa ra quyết định này, các chủ thể phải thực hiện phán đoán và xem xét cẩn thận các sự kiện và hoàn cảnh thực tế.


Sự suy thoái đáng kể về điều kiện kinh tế liên quan đến COVID-19 đã bắt đầu vào quý đầu tiên của năm 2020. Do đó, một đơn vị chưa phát hành báo cáo tài chính thời điểm năm 2019 cần phải đánh giá tác động ước tính của COVID -19 và các tác động kinh tế liên quan đến hoạt động kinh doanh của đơn vị, như một sự kiện phát sinh sau cần điều chỉnh hoặc không điều chỉnh.


Đối với các sự kiện không điều chỉnh, các đơn vị (bị ảnh hưởng trực tiếp và gián tiếp) cần xem xét việc trình bày bản chất của sự kiện và ước tính ảnh hưởng đến báo cáo tài chính nếu có thể nắm được và định lượng được, hoặc tuyên bố rằng không thể thực hiện ước tính.


Vấn đề về hoạt động liên tục

COVID-19 có thể có tác động đáng kể đến hoạt động của một tổ chức. Vấn đề về hoạt động liên tục được cân nhắc khác với những vấn đề liên quan đến “các sự kiện phát sinh sau không điều chỉnh”. Sự suy giảm trong kết quả hoạt động hiện tại hoặc tương lai và tình hình tài chính sau ngày 31 tháng 12 năm 2019 có thể cho thấy cần phải xem xét liệu giả định hoạt động liên tục có còn phù hợp hay không hoặc liệu những bất ổn trọng yếu có gây nghi ngờ đáng kể về khả năng hoạt động liên tục của đơn vị hay không.


Các đơn vị kỳ vọng các ảnh hưởng đã nhận thức được và có thể xảy ra liên quan tới COVID-19 cần phải được đánh giá xem việc trình bày báo cáo tài chính trên cơ sở hoạt động liên tục có phù hợp hay không, hoặc trình bày nếu có sự không chắc chắn trọng yếu liên quan đến hoạt động kinh doanh liên tục. Nếu giả định hoạt động liên tục không còn phù hợp và dự kiến ảnh hưởng sẽ lan rộng, thì có thể cần thay đổi cơ bản từ cơ sở kế toán sang cơ sở thanh lý hoặc cơ sở chuẩn bị thích hợp khác.


Các đơn vị nên xem xét mức độ phân tích có thể được yêu cầu dựa trên mức độ không chắc chắn xung quanh giả định hoạt động liên tục và kết luận đạt được. Một đơn vị có thể cần thực hiện các phân tích dự báo và nhạy cảm mạnh mẽ để hỗ trợ lập trường của mình rằng các yếu tố không chắc chắn không được coi là các yếu tố không chắc chắn trọng yếu gây ra nghi ngờ đáng kể về khả năng hoạt động liên tục. Mặt khác, chỉ đánh giá định tính có thể đủ cho một đơn vị đã đi đến kết luận rằng tồn tại những yếu tố không chắc chắn trọng yếu gây ra nghi ngờ đáng kể về khả năng hoạt động liên tục.

NHỮNG VẤN ĐỀ CẦN XEM XÉT KHI LẬP BÁO CÁO TÀI CHÍNH – SAU NGÀY 31/12/2019 - BÁO CÁO TÀI CHÍNH CUỐI NĂM

Đối với các đơn vị có giai đoạn kết thúc năm tài chính hoặc kỳ báo cáo giữa niên độ vào năm 2020, cần phải thực hiện các đánh giá tương tự như những đánh giá như đã thảo luận ở trên. Ngoài ra, COVID-19 và các ảnh hưởng kinh tế liên quan sẽ có tác động đến các lĩnh vực báo cáo tài chính khác, chẳng hạn như định giá và suy giảm giá trị. Chúng tôi nêu một số lĩnh vực có thể ảnh hưởng tới việc trình bày báo cáo tài chính:


Đo lường giá trị hợp lý: Các công cụ tài chính

Giá trị hợp lý được xác định là giá trị sẽ nhận được khi bán một tài sản hay giá trị thanh toán để chuyển giao một khoản nợ phải trả trong một giao dịch có tổ chức giữa các bên tham gia thị trường tại ngày đo lường. Các đơn vị cần xem xét tính phù hợp và độ tin cậy của giá thị trường đối với. COVID-19 hiện đang gây ra sự biến động trên thị trường tài chính; tuy nhiên, sẽ không thích hợp nếu bỏ qua giá thị trường tại ngày đo lường, trừ khi những giá trị đó là từ các giao dịch phi thường xuyên. Tính thanh khoản trên các thị trường tài chính và khả năng tiếp cận các thị trường chính với các hạn chế hiện tại cũng sẽ được xem xét, cũng như ảnh hưởng tiềm tàng đối với các cấp độ: Cấp độ 1 sang Cấp độ 2 và Cấp độ 3.


Các đơn vị cũng cần đặc biệt chú ý đến các phép đo giá trị hợp lý sử dụng đầu vào Cấp 3 và đảm bảo các đầu vào không thể quan sát này phản ánh các điều kiện kinh tế hiện tại bị ảnh hưởng bởi COVID-19.

Việc xác định thị trường chính cần được xem xét từ quan điểm của đơn vị. Do hạn chế về việc đi lại, một số tài sản nhất định có thể không được bán tại thị trường thuận lợi nhất của chúng. Điều này cũng có thể ảnh hưởng đến các điều chỉnh được thực hiện đối với đầu vào cấp độ 2, vì điều chỉnh Cấp 2 phổ biến là điều kiện hoặc vị trí của tài sản. Chúng tôi tin rằng điều này sẽ có tác động lớn nhất đến các tài sản phi tài chính.


Xem xét giá trị hợp lý: Các tài sản phi tài chính

Chuẩn mực kế toán quốc tế (IFRS) cung cấp cho các đơn vị một tùy chọn để đo lường tài sản theo giá trị hợp lý. Một số tiêu chuẩn này bao gồm những điều sau:

  • IAS 40, Bất động sản đầu tư, cung cấp cho các đơn vị một tùy chọn để đo lường các tài sản đủ điều kiện theo giá trị hợp lý.

  • IAS 16, Bất động sản, nhà xưởng và thiết bị, cung cấp cho các đơn vị một lựa chọn để sử dụng phương pháp đánh giá lại trong đó giá trị hợp lý có thể được đo lường một cách đáng tin cậy.

  • IAS 41, Nông nghiệp, yêu cầu các đơn vị ghi nhận tài sản sinh học theo giá trị hợp lý trừ đi chi phí bán, trừ khi giá trị hợp lý không thể đo lường một cách đáng tin cậy.

Sau đây là một số yếu tố mà đơn vị nên xem xét trong ước tính giá trị hợp lý của mình đối với các tài sản phi tài chính này:

  • Các biện pháp phong tỏa, giãn cách xã hội, hạn chế đi lại và cách ly có thể dẫn đến việc tăng số lượng người làm việc từ xa và ảnh hưởng đến tỷ lệ trống của các tòa nhà thương mại.

  • Việc phong tỏa và giới hạn biên giới có thể có tác động đến việc các đơn vị tiếp cận thị trường chính hoặc thị trường thuận lợi nhất. Ví dụ, không thể vận chuyển nhà máy hoặc thiết bị không sử dụng đến một quốc gia láng giềng, nơi thường có giá bán cao hơn.

  • Việc giảm lãi suất phi rủi ro và thay đổi thanh khoản thị trường có thể ảnh hưởng đến lãi suất chiết khấu được sử dụng trong ước tính giá trị hợp lý.

Các yếu tố bổ sung chi tiết về sự suy giảm tài sản phi tài chính cũng cần được xem xét.

Suy giảm giá trị thuộc phạm vi IFRS 9, Công cụ tài chính

Các đơn vị có công cụ tài chính (nghĩa là các khoản phải thu khách hàng hoặc cho thuê, các khoản cho vay và các khoản phải thu khác, các công cụ nợ không được đo lường theo giá trị hợp lý thông qua lãi và lỗ và tài sản hợp đồng) thuộc phạm vi IFRS 9 phải áp dụng mô hình tổn thất tín dụng dự kiến đối với suy giảm giá trị. Chúng tôi dự kiến


COVID-19 có thể có tác động sau:

  • Các đơn vị được yêu cầu ước tính các khoản lỗ tín dụng dự kiến trong 12 tháng hoặc suốt đời tùy thuộc vào bản chất của công cụ tài chính. Tại mỗi ngày lập báo cáo, các đơn vị phải đánh giá xem rủi ro tín dụng trên một công cụ tài chính có tăng lên đáng kể kể từ khi ghi nhận ban đầu hay không. Nếu có sự gia tăng đáng kể rủi ro tín dụng kể từ khi ghi nhận ban đầu, các đơn vị thường phải ghi nhận dự phòng rủi ro bằng với tổn thất tín dụng dự kiến suốt đời.

  • Các tổ chức nắm giữ các công cụ tài chính nợ khách hàng hoặc các bên khác sẽ cần phải hiểu liệu những khách hàng đó hoặc các bên khác có bị COVID-19 tác động đáng kể hay không, chẳng hạn như họ đang gặp phải hoặc dự kiến sẽ gặp khó khăn về tài chính. Đối với các đơn vị không áp dụng phương pháp tiếp cận trọn đời đơn giản, các công cụ tài chính được đo lường trước đây bằng cách sử dụng các khoản lỗ tín dụng dự kiến trong 12 tháng sẽ phải được đo lại bằng cách sử dụng khoản lỗ tín dụng dự kiến suốt đời.

  • Để đo lường tổn thất tín dụng dự kiến, các đơn vị được yêu cầu kết hợp các điều kiện hiện tại và dự báo của các điều kiện kinh tế trong tương lai. Nếu hoạt động kinh doanh của con nợ dự kiến sẽ bị ảnh hưởng đáng kể bởi COVID-19, rủi ro vỡ nợ dự kiến có thể cao hơn và do đó sẽ đảm bảo một khoản lỗ tín dụng lớn hơn. Các thực thể cũng sẽ cần phải kết hợp và tăng khả năng xảy ra các tình huống mặc định do vi rút.

  • Các đơn vị sử dụng cách tiếp cận đơn giản để đo lường tổn thất tín dụng dự kiến và cả ma trận dự phòng sẽ phải đánh giá lại các kịch bản kinh tế dự kiến hiện tại và tương lai có liên quan đến tác động của COVID-19.

Đầu tư vào công ty liên doanh, liên kết

Các đơn vị áp dụng phương pháp kế toán vốn chủ sở hữu cho các liên doanh hoặc các bên được đầu tư có ảnh hưởng đáng kể có thể cần đánh giá tác động của COVID-19 đối với các khoản đầu tư của họ và xác định xem có dấu hiệu của sự suy giảm hay không.


Suy giảm tài sản phi tài chính

IAS 36, suy giảm giá trị, yêu cầu các đơn vị kiểm tra lợi thế thương mại và tài sản vô hình tồn tại vô thời hạn ở mức tối thiểu hàng năm và các tài sản phi tài chính khác bất cứ khi nào có dấu hiệu cho thấy tài sản có thể bị suy giảm giá trị. Các biện pháp hiện tại do chính phủ ban hành yêu cầu các doanh nghiệp tạm thời đóng cửa và sự xa cách xã hội sẽ tác động đến hầu hết các doanh nghiệp và có khả năng là một dấu hiệu của sự suy giảm.


Sau đây là một số yếu tố mà đơn vị cần xem xét khi xác định giá trị có thể thu hồi của tài sản phi tài chính hoặc Đơn vị tạo tiền:

  • Tác động của việc đóng cửa, cách xa xã hội, hạn chế đi lại và các biện pháp cách ly lên doanh thu và chi phí hoạt động dự kiến

  • Tác động mà COVID-19 sẽ có đối với các yếu tố tăng trưởng dự kiến đã được ước tính trước đó đối với dòng tiền chiết khấu dự đoán

  • Giảm lãi suất phi rủi ro và thay đổi thanh khoản thị trường, và tác động của chúng đến lãi suất chiết khấu

  • Với sự không chắc chắn của các sự kiện trong tương lai, xây dựng các kịch bản có trọng số xác suất thành các dự báo được mong đợi

Tại IAS 1, Trình bày báo cáo tài chính, các đơn vị cũng được yêu cầu công bố thông tin liên quan đến các giả định mà họ đưa ra về tương lai và các nguồn ước tính không chắc chắn chính khác vào cuối kỳ báo cáo có rủi ro đáng kể dẫn đến điều chỉnh trọng yếu đối với giá trị ghi sổ của tài sản và nợ phải trả trong năm tài chính tiếp theo.


Hàng tồn kho

Hàng tồn kho phải được đo lường theo giá thấp hơn hoặc giá trị thuần có thể thực hiện được, với các khoản lỗ được ghi nhận khi giá trị thuần có thể thực hiện được của hàng tồn kho nhỏ hơn giá gốc. Do ảnh hưởng của COVID-19, giá trị thuần có thể thực hiện được của hàng tồn kho có thể giảm do nhu cầu thấp hơn hoặc giá hàng hóa thấp hơn. Nhu cầu dầu giảm do COVID-19 và dẫn đến giá dầu giảm đáng kể, chỉ là một ví dụ về loại hàng tồn kho có thể được đảm bảo ghi nhận tổn thất..


Ngoài ra, để đối phó với virus, một số đơn vị đang tạm ngừng sản xuất. Các đơn vị có thể cần phải xem xét các phương pháp tính giá hàng tồn kho của mình để phân bổ lại các khoản chi phí chung cố định được vốn hóa vào báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh.


Tái cấu trúc

Các đơn vị bị ảnh hưởng đáng kể bởi COVID-19 có thể xem xét cắt giảm lực lượng lao động, đóng cửa các địa điểm kinh doanh ở một quốc gia hoặc khu vực, tái cơ cấu hoặc bán hoặc thanh lý một nhóm tài sản hoặc (các) bộ phận. Dưới góc độ kế toán, các đơn vị cần xem xét những điều sau:


a. Nghĩa vụ liên đới chỉ có thể được công nhận khi đơn vị:

1. Có một kế hoạch chính thức chi tiết cho việc tái cấu trúc xác định ít nhất:

i. Doanh nghiệp hoặc một phần của doanh nghiệp có liên quan;

ii. Các vị trí chính bị ảnh hưởng;

iii. Vị trí, chức năng và số lượng nhân viên ước tính sẽ được bồi thường khi chấm dứt dịch vụ của họ;

iv. Các khoản chi sẽ được thực hiện; và

v. Khi nào kế hoạch sẽ được thực hiện; và

2. Đã nêu lên một kỳ vọng hợp lệ ở những người bị ảnh hưởng rằng nó sẽ thực hiện tái cấu trúc bằng cách bắt đầu thực hiện kế hoạch đó hoặc thông báo các đặc điểm chính của nó cho những người bị ảnh hưởng bởi nó.


b. Một tài sản dài hạn sẽ được phân loại là nắm giữ để bán và được đo lường ở mức thấp hơn giá trị ghi sổ và giá trị hợp lý trừ đi chi phí bán nếu giá trị ghi sổ sẽ được thu hồi chủ yếu thông qua giao dịch bán thay vì tiếp tục sử dụng.


c. Cho dù việc bán một bộ phận hoặc một nhóm tài sản thể hiện hoạt động ngừng hoạt động theo IFRS 5, Tài sản dài hạn nắm giữ để bán và Hoạt động liên tục.


Hợp đồng có rủi ro lớn

Hợp đồng có rủi ro lớn được định nghĩa là hợp đồng trong đó các chi phí không thể tránh khỏi để đáp ứng các nghĩa vụ theo hợp đồng vượt quá lợi ích kinh tế dự kiến nhận được theo hợp đồng. Các chi phí không thể tránh khỏi theo hợp đồng phản ánh chi phí ròng ít nhất để thoát khỏi hợp đồng, là chi phí thấp hơn của chi phí thực hiện hợp đồng và bất kỳ khoản bồi thường hoặc phạt phát sinh do không hoàn thành hợp đồng. Những phát triển gần đây và tác động kinh tế của COVID-19 có thể dẫn đến hợp đồng có rủi ro lớn sau:

• Các hợp đồng doanh thu trong đó có khoản phạt nguyên liệu do giao hàng chậm và tăng chi phí hoàn thành hợp đồng do tăng chi phí nguyên vật liệu (do sự chậm trễ và thiếu hụt của chuỗi cung ứng) và chi phí lao động (do nhân viên bị cách ly hoặc gửi về nhà)

• Hủy bỏ hợp đồng với một khoản phạt tài chính đáng kể do bị cách ly và đóng cửa

Nếu đơn vị xác định các hợp đồng có rủi ro lớn, nghĩa vụ hiện tại theo hợp đồng được ghi nhận và đo lường như một khoản dự phòng.


Thỏa thuận nợ và giao ước

Nếu tác động của COVID-19 gây ra gián đoạn dẫn đến các vấn đề về dòng tiền, các đơn vị có thể cần phải sửa đổi các điều khoản của các thỏa thuận nợ hiện tại hoặc xin miễn trừ cho các thỏa thuận nợ. Do đó, người nợ có thể cần xác định xem liệu những thay đổi đối với các thỏa thuận nợ hiện tại có thể hiện sự sửa đổi hoặc loại bỏ theo các yêu cầu kế toán của IFRS 9. Nếu đã có vi phạm giao ước hoặc vi phạm khác tại ngày lập bảng cân đối kế toán, người nợ cũng nên xem xét việc phân loại nợ dài hạn cần được sửa đổi theo IAS 1, Trình bày Báo cáo Tài chính.

Người đi vay nên lưu ý, nếu vi phạm giao ước, người cho vay phải từ bỏ trước ngày báo cáo của đơn vị. Nếu không, khoản nợ phải được phân loại là nợ vãng lai, ngay cả khi việc từ bỏ được thu hồi sau đó.


Trợ cấp của Chính phủ

Với tác động đáng kể mà COVID-19 đã có đối với nền kinh tế, các chính phủ đang phản ứng lại bằng cách cung cấp các khoản tài trợ cho các doanh nghiệp nhỏ để hỗ trợ tài chính cho họ. Các doanh nghiệp cần đánh giá các điều khoản và điều kiện kèm theo các khoản tài trợ để xác định thời điểm ghi nhận là phù hợp. Các khoản viện trợ không hoàn lại của Chính phủ trở thành khoản phải thu để bù đắp cho các chi phí hoặc tổn thất đã phát sinh hoặc nhằm mục đích hỗ trợ tài chính ngay lập tức cho đơn vị mà không có chi phí liên quan trong tương lai sẽ được ghi nhận vào lãi hoặc lỗ trong kỳ mà khoản đó trở thành khoản phải thu.


Ghi nhận doanh thu

Một pháp nhân hạch toán hợp đồng với khách hàng nằm trong phạm vi của IFRS 15, Doanh thu từ các hợp đồng với khách hàng, chỉ khi có khả năng đơn vị sẽ thu thập xem xét mà họ sẽ được hưởng để đổi lấy hàng hóa hoặc dịch vụ cho khách hàng. Khi đánh giá xem liệu khả năng thu thập của một số tiền đang xem xét có khả thi hay không, một đơn vị sẽ chỉ xem xét khả năng và ý định của khách hàng trong việc thanh toán số tiền xem xét đó khi đến hạn. Do đó COVID-19 tác động tiêu cực đối với mức độ tín nhiệm của khách hàng, các đơn vị nên phân tích tiêu chí này với mức độ chặt chẽ hơn và thu thập bằng chứng để hỗ trợ hoặc bác bỏ rằng việc thu thập là có thể xảy ra tại thời điểm xem xét đến hạn.


Theo IFRS 15, việc xem xét biến đổi chỉ được ước tính và bao gồm trong giá giao dịch trong phạm vi có khả năng cao là sẽ không xảy ra một khoản hoàn nhập đáng kể trong số doanh thu tích lũy được ghi nhận khi sự không chắc chắn liên quan đến việc xem xét biến đổi sau đó được giải quyết. Việc cân nhắc trong hợp đồng có thể khác nhau vì các khoản giảm giá, hoàn lại tiền, tiền thưởng hiệu suất và các ưu đãi. COVID-19 đã dẫn đến việc đóng cửa các doanh nghiệp sản xuất và cung cấp hàng hóa, dịch vụ không thiết yếu và các quốc gia khuyến khích công dân ở nhà. Do đó, nhu cầu đối với các sản phẩm không thiết yếu sẽ giảm và có khả năng dẫn đến việc các doanh nghiệp trả lại một lượng lớn các mặt hàng cho nhà cung cấp. Hơn nữa, sự suy giảm tổng thể trong hoạt động kinh tế sẽ dẫn đến sản lượng tiêu thụ thấp hơn. Do đó, COVID-19 sẽ có tác động đáng kể đến các ước tính các hình thức xem xét biến đổi khác nhau. Chúng tôi dự đoán các đơn vị có khả năng sẽ phải ghi nhận trách nhiệm hoàn trả lớn hơn và điều chỉnh việc xem xét để phản ánh các khuyến khích về khối lượng và phần thưởng hiệu suất không còn có khả năng được đáp ứng. Đối với các tổ chức cung cấp bảo hành cho khách hàng, các tổ chức nên đánh giá các điều khoản và điều kiện của các bảo hành này và tác động của COVID-19 đối với các điều khoản bảo hành và hoãn doanh thu (trong trường hợp bảo hành là nghĩa vụ thực hiện riêng biệt).


Các tổ chức cũng sẽ cần đánh giá xem các hình phạt chấm dứt và quyền thanh toán cho việc thực hiện đã hoàn thành cho đến nay có còn hiệu lực thi hành hay không. Với việc một số công ty chấm dứt hợp đồng và gặp khó khăn về tài chính, chính phủ có thể thông qua luật hỗ trợ tài chính cho các doanh nghiệp và một số quyền chấm dứt và thanh toán có thể không còn hiệu lực, điều này có thể ảnh hưởng đến thời hạn hợp đồng và mô hình ghi nhận doanh thu.


Trình bày quản lý rủi ro tài chính

Các tổ chức được yêu cầu phải tiết lộ mức độ rủi ro tài chính, chẳng hạn như tín dụng, thanh khoản và rủi ro thị trường và cách những rủi ro này đang được quản lý. Các đơn vị nên xem xét liệu COVID-19 có ảnh hưởng đến kế hoạch giảm thiểu rủi ro của họ hay không, chẳng hạn như bao thanh toán các khoản phải thu và trì hoãn thanh toán cho các nhà cung cấp.


Các khoản phải thu bảo hiểm

Một số pháp nhân có thể giữ bảo hiểm cho những gián đoạn kinh doanh hoặc lỗ. Các khoản phải thu bảo hiểm chỉ nên được ghi nhận tại thời điểm mà việc nhận được hầu như chắc chắn, có thể đáng kể sau khi sự kiện tổn thất tương ứng đã xảy ra. Do sự phổ biến của “trường hợp bất khả kháng” và các điều khoản tương tự khác trong hợp đồng bảo hiểm, chúng tôi tin rằng thử nghiệm “hầu như chắc chắn” thường chỉ được đáp ứng khi công ty bảo hiểm xác nhận ý định thanh toán yêu cầu bồi thường. Các đơn vị phải ghi nhận số tiền thu được từ bảo hiểm vào thu nhập khác trong báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh.


Các xem xét khác cần thực hiện

COVID-19 dẫn đến một số cân nhắc khác trong việc lập và trình bày báo cáo tài chính, như sau:

  • Tính phù hợp và tiếp tục của kế toán phòng ngừa rủi ro do thay đổi các yêu cầu về tính hiệu lực của phòng ngừa rủi ro hoặc giao dịch không còn có khả năng xảy ra cao.

  • Xác suất đạt được các mục tiêu về thu nhập và khối lượng trong việc đo lường cân nhắc ngẫu nhiên, giảm giá, thanh toán khuyến khích khách hàng và tiền thưởng.

  • Khả năng đáp ứng các điều kiện hoạt động dựa trên thị trường như giá cổ phiếu trong các thỏa thuận thanh toán dựa trên cổ phiếu.

  • Sự biến động gia tăng đối với các quyền chọn mua cổ phiếu dẫn đến giá trị hợp lý cao hơn và chi phí thanh toán dựa trên cơ sở chia sẻ. Tương tự, việc hủy bỏ quyền chọn mua cổ phiếu của nhân viên có thể dẫn đến việc ghi nhận chi phí ngay lập tức.

  • Xác định thời gian sử dụng hữu ích và giá trị còn lại của tài sản theo IAS 16.

  • Xem xét lại liệu tài sản thuế thu nhập hoãn lại có hoàn toàn có thể thực hiện được hay không, đặc biệt nếu đơn vị có khoản lỗ thuần hoạt động kinh doanh sắp hết hạn trong thời gian tới.

Báo cáo kiểm toán giữa niên độ

Theo IAS 34, Báo cáo tài chính giữa niên độ, các đơn vị phải bao gồm giải trình về các sự kiện và giao dịch có ý nghĩa quan trọng đối với sự hiểu biết về những thay đổi trong tình hình tài chính và kết quả hoạt động của đơn vị kể từ khi kết thúc kỳ báo cáo năm gần nhất. Do đó, các đơn vị nên bắt đầu hoặc tiếp tục đánh giá tác động của COVID-19 đến kết quả hoạt động tài chính so với báo cáo cuối năm.

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Comments


ĐĂNG KÝ NHẬN TƯ VẤN TỪ RSM VIỆT NAM

Bạn mong muốn nhận được tư vấn của đội ngũ chuyên gia RSM Việt Nam, vui lòng gửi câu hỏi tại đây

Gửi thông tin đăng ký thành công. RSM sẽ liên hệ tư vấn cho bạn!

bottom of page